Bán mì gõ ở Sài Gòn đã thành nạn nhân của tin đồn món "mì chuột"
Một gia đình cũng có thể gặp một "lỗ hổng" luật pháp na ná như trường hợp người nữ giới phẫu thuật thẩm mỹ ấy. Đốn là dân nghèo Quảng Ngãi. "Sống trong sợ hãi" hiện nay không còn là câu chuyện trong một bộ phim của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên kể về những người dân sống trên mảnh đất đầy bom mìn năm xưa.
Nhưng sự kiểm soát về luật pháp trong thực tiễn lỏng lẻo. Nhưng miếng ăn đã khó nuốt khi nó nhiễm những câu chuyện và hình ảnh kinh khủng.
Đã có nhiều trường hợp người đi làm thẩm mỹ bị chết. Để bị lãnh một kết cuộc thảm.
Rồi còn kỳ quái hơn nữa khi mực khô đặc sản làm bằng ni lông trộn hương liệu như thật. Nhưng sự hiểm rình rập đời sống chúng ta không còn là tin đồn sau cái chết của một người đàn bà muốn làm đẹp bằng phẫu thuật thẩm mỹ.
Cua đồng chết đem xay bán cho nhà hàng. Xem những nguy cơ xuất hiện "lỗ hổng pháp luật" có thể xuất hiện chỗ nào trong cuộc sống.
Bộ máy công quyền mới ra tay. Nào kỹ năng tư duy sáng tạo. Kỹ năng hoạch định mục tiêu cuộc đời. Bản tin hoang báo này chưa dứt. Nhiệm vụ. Báo điện tử đăng lên rồi gỡ xuống. Người ta cầm đưa các bài viết mới bênh vực người nghèo. Lại rộ lên chuyện có một bài báo dịch nói người Campuchia đi bắt chuột cống xuất lậu vào Việt Nam chế biến món "bò viên chuột".
Hay khoai tây Trung Quốc trộn đất Đà Lạt. Nhưng phải có một người bị vứt xác thì dư luận mới "sốc". Nhìn người nông dân Quảng Ngãi phải bỏ ruộng. Nay có nguy cơ bỏ nghề bán hàng. Đọc E-paper Cuộc sống mỗi càng ngày càng trở nên nặng nề bởi những quả bom tin đồn phát nổ đầu độc đời sống con người.
Không thấy cơ quan chức năng nào kết luận rõ ràng. Một thẩm mỹ viện lớn. Làm việc nhóm. Phải quay lại mảnh đất khó kiếm sống ở cố quốc thật đau lòng. Hàng ngàn người miền Trung.
Trên báo còn đầy những bài viết nói về lẩu "a-xít". Sao người ta tin? Tại sao không tin khi mỗi ngày chúng ta đều đọc các bản tin mới về cái ác không ngừng lập "đỉnh" mới? Không có nồi nước dùng "chuột" thì đấy
Có ai tin điều ấy không? Ông bà ta ví von "con voi chui lọt lỗ kim" để ám chỉ một bộ phận công quyền đã nhắm mắt xuôi tay lơ. Việc làm để lấp đầy sự an toàn bằng hiểu biết.
Làm sao chúng ta có thể mua bát mì nơi chốn vỉa hè đây? Chuyện khó tin thế. Sinh hoạt. Hoặc đã được bôi trơn bằng tiền để không thực hiện hết chức năng. Trên một con đường lớn. Mâu thuẫn. Bún "huỳnh quang". Vô nghĩa vụ. Phải sống tốt. Với một bác sĩ đang hành nghề trong một bệnh viện lớn. Đến hôm nay. Mọi hành vi và hoạt động trong tầng lớp được ràng buộc bởi rất nhiều quy định luật pháp.
Nhưng bây chừ. Giải quyết xung đột. Nhưng lại làm những việc không được phép mà hàng loạt cơ quan kiểm tra liên ngành không hay biết. Hầu hết những vụ việc như vậy thì sự phát hiện bắt đầu từ đâu? Cũng vẫn là tin đồn. Gia đình bằng việc rà lại cuộc sống. Và loang đi như một vệt nước đen trong đời sống cộng đồng.
Ứng phó với stress. Bị điều khiển bằng sức mạnh đồng tiền. Nên sự an toàn của con người quá phong phanh. Mới kiểm điểm trách nhiệm. Bất cứ lúc nào một con người. Và khi ấy chúng ta mới biết mình không hề được bảo vệ bằng pháp luật! Chúng ta được dạy hoặc tự tìm cách học rất nhiều kỹ năng sống. Sống an toàn thì mới có thể nói đến chuyện làm những việc quan yếu khác cuộc đời.
Nhưng câu chuyện cứ râm ran trên Facebook. Rồi cũng từ dư luận ấy. Một kỹ năng sống quan trọng hơn hết là tìm mọi phương án để bảo vệ an nguy cho bản thân. Kỹ năng tổ chức cuộc sống. Cái chết đó bỗng phơi bày ra thực tế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét