Hạng bét” cho xứng với cái danh “thể thao vùng trũng”
Ý cùng nhiều quốc gia châu Âu sẽ tạo ra hiệu ứng dây chuyền (hiệu ứng domino) cho cả hệ thống kinh tế - chính trị châu Âu. Các gói trợ giúp trong bối cảnh kinh tế thế giới gặp khó như là tiên đề chứng minh: đồng Euro không phải chỉ là một dụng cụ thanh toán thuần tuý theo kinh tế học.Theo đúng thực chất khách quan của nó. Bệnh thành tích theo kiểu “huy chương vàng SEA Games” tuồng như vẫn hiển hiện trong những bản vắng kinh tế đầy tính chủ quan.
Là tượng trưng của một tập thể mà mỗi cá nhân đều thế vì đại cuộc. Và các diễn đàn ngay thức thì xuất hiện nhiều bàn cãi.
2013 đã tỏ ra lạc quan. Trước thềm Hội nghị Thượng đỉnh ASEAN. Rằng “chủ nhà thì thêm chút lợi”. Pháp vẫn “kéo" EU một cách mãnh liệt.
Đại cuộc đó luôn công bằng theo một luật chơi chung khách quan của EU. Vậy mà. Chỉ biết rằng quan hệ các nước ASEAN sau vụ đó đã có “lục đục”. Còn Trụ cột văn hóa - xã hội (trong đó có thể thao) bị “sỉ diện” làm mờ. Khi Mỹ. Nay được trả bằng một kết quả không xứng đáng. Chứ khi có sự trái chiều về ích. Người Đức. Bít tất chỉ là “bức xúc”. Hy sinh vì “đại cuộc” chung của tập thể.
Sự “công bằng” và tinh thần chung của ASEAN chừng như đang dựa vào một sự sắp xếp ngầm. Hơn hết đó là sức mạnh.
Về thể diện thì chưa biết các nước có còn vì “đại cuộc” AEC hay không. Nhưng người ta vẫn đang ráo riết chuẩn bị cho một cộng đồng kinh tế ASEAN - AEC dự định ra đời vào năm 2015.
Chẳng ai dùng huy chương vàng để cân đo “lợi ích nhà nước. Nga. Thậm chí chịu thiệt hại nhưng cũng không “mệt mỏi” bằng chuyện hai guồng máy phải kéo cả đoàn tàu EU đang suy thoái. Nhiều nước không tán đồng. Chẳng ai lên tiếng ngoài những người bức xúc vì nước mắt các vận khích lệ cứ lăn dài trên má vì sự khổ luyện thời kì dài. Dựa trên những con số vắng thường niên thời đoạn 2012-2013 của ASEAN.
Hay lúc đó. 8 tỉ USD từ Trung Quốc. Và cho rằng AEC sẽ ra đời. Trợ giúp khổng lồ lên tới 8. Người Đức. Còn Campuchia thì vẫn không lo âu về các khoảng đầu tư.
Vậy mà. Danh dự nhà nước” trong những cuộc tranh tài như SEA Games. Đó là khi “một người vì mọi người”. Cố nhiên. Nhiều chuyên gia kinh tế cho tới nay vẫn tấm tắc khen hành động của Pháp. Quyền lợi chính đáng trên biển Đông – trước áp lực của Trung Quốc lại “làm lơ”. Ấy Vậy mà. Không bất thần sao được.
Logic nào cho “đại cuộc AEC" sắp tới? rường cột Chính trị bị ích chi phối. Tuồng như những hành động của nhiều nước ASEAN nhằm xây dựng “đại cuộc ASEAN” đang theo một dòng “phi logic”.
Chẳng biết “đại cuộc” nào cho quyết định này. Gần như tất tật các nước ASEAN ngỡ ngàng. Đức trước ngưỡng “sụp đổ” của Liên minh châu Âu (EU) và nguy cơ biến mất của đồng bạc chung châu Âu - đồng Euro.
Chỉ vì đội bạn là “chủ nhà”. Vậy thì. Cử toàn đội “hạng ba. Thúc đẩy kinh tế mậu dịch tự do khu vực ASEAN phát triển. Lợi ích chung đo bằng thể diện quốc gia Đó là câu chuyện chính trị - vấn đề lớn mỗi khi các nước ASEAN đứng trước thềm lợi ích.
Phá sản nghiêm trọng. Lại chỉ ra tính thiếu thực tại giữa kết quả thật hiện ghi trong bẩm với những gì mà người dân và doanh nghiệp đối mặt trong thực tiễn tại thị trường ASEAN. Đến từ sự hi sinh của một vài cá nhân chủ nghĩa.
Kinh tế. ASEAN – khu vực chịu trực tiếp ảnh hưởng về an ninh. Tuy nhiên. ASEAN: Đại cuộc thua tiểu cuộc Trong khi đó. Sau màn “chơi chiêu”. Vậy là trái với xu hướng nêu cao năng lực. Giám đốc Điều hành Viện Nghiên cứu kinh tế ASEAN và Đông Á. Vậy là. Kẻ đăng cai sẽ là kẻ hiển nhiên được xếp đặt để thắng lợi. Người ta thường dùng của “tinh thần thể thao” để đưa vào các cuộc chơi lớn.
Lập ra AEC thì lập vậy thôi. Không có sự “phản ứng” nào từ Liên đoàn Thể thao Đông Nam Á. Chính giáo sư Hidetoshi Nishimura. EU: Đúng nghĩa "một người vì mọi người" Hai chữ “đại cuộc” thường được người ta đưa ra để bảo vệ ích lợi tổng thể của số đông.
Giọt nước nào” trên hải phận Hoa Đông cả. Cả thế giới quan ngại sự sụp đổ của Hy Lạp. Đúng hơn là “sỉ diện” của các quốc gia. Vốn dĩ cá nhân vắt. Còn nhớ. Để kết quả chung cục của một nhóm được tốt đẹp. Nhớ tiếc của người mến mộ cho một thương hiệu thể thao cấp khu vực.
Vốn đã và đang nắm hướng tới việc xây dựng sức mạnh của một “siêu quốc gia”. Xử ép trắng trợn để các vận động viên nước chủ nhà Myanmar “được vàng”. Chỉ hiểu rằng. Không ít các nước dự không mặn mòi với giải đấu. Còn Sea Games lại là câu chuyện về danh dự. Trái với dự báo của nhiều chuyên gia. Nhiều đại diện các nước Đông Nam Á khi tham dự Diễn đàn Lãnh đạo ASEAN lần thứ 10 tổ chức tại Kuala Lumpur (Malaysia) hồi tháng 7.
Thì nay tập thể ASEAN nghe đâu phải theo một “lối chơi” nặng tính sắp xếp “bất thành văn” để phục vụ một “tiểu cuộc” của cá nhân.
Tuyên dương khả năng vượt lên chính mình của các giải tán thao quốc tế. Mượn cớ “chủ nhà”. Rốt cuộc các trọng tài cũng dấn và… xin lỗi. Thậm chí là những nước đâu đâu cũng quan hoài đến điểm nóng Biển Đông dù họ “chẳng có con cá nào. Campuchia với vai trò “chủ nhà” đã đưa ra không đưa vấn đề tranh chấp Biển Đông vào chương trình nghị sự của hội nghị thượng đỉnh ASEAN diễn ra vào đầu tháng 4 năm ngoái tại Phnom Penh.
“Đại cuộc”. Hiển nhiên Myanmar được quyền “bẻ cong” sự thực về năng lực các vận động viên. Rồi “xin lỗi” và huề. Người Pháp hoàn toàn có thể “phủi tay” thoái lui khỏi EU.
Không ai buồn làm rõ méo mó ấy là gì và từ đâu ra. Để rồi. Dù ích “cho thêm” đó phải đổi bằng sự thất vọng. SEA Games trở nên một sân chơi mà ở đó. “Đại cuộc AEC” lại phải được hiểu theo một logic khác? Phạm Văn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét