Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2014

Ngô Ngạn Tổ: Tôi là con người của đã làm mới sự sáng tạo.

Người được coi là “kẻ thù” tương lai của anh? Từ lúc biết có con gái

Ngô Ngạn Tổ: Tôi là con người của sự sáng tạo

Nhưng sau ngày tốt nghiệp. Sau sự kiện Hong Kong trao trả về Trung Quốc năm 1997. Anh hóa thân thành nhân vật bị kẻ xấu điều khiển. Tôi là fan bự của Kubrick. Nhưng thể loại này chừng như không có tương lai lắm.

Trong phim điện ảnh Khống chế. Lại có thể phản ánh xã hội con người. Khiến khán giả đổi thay giác độ suy nghĩ. Ngoài vai trò nam chính. Tôi có thể làm những chuyện mà trong đời thực chẳng thể làm. Tôi không biết bản thân đích thực theo đuổi điều gì. Bởi vì con nít lớn lên theo từng ngày.

Tại sao anh bỏ dở chuyên ngành kiến trúc để trở nên diễn viên? Cuộc sống giảng đường của tôi lúc trước rất vui vẻ.

Anh sẽ chọn lọc ai? Chắc chắn là Stanley Kubrick. Tôi cho rằng nó chưa có vai trò rõ rệt. Tôi cứ ngỡ có thể nắm bắt vận mệnh của chính mình. Mà tôi thì muốn kể một câu chuyện mới lạ hơn. Mà còn là một tác phẩm nghệ thuật. Ông vừa là bác sĩ đông y. Điều quan trọng nhất cần thay đổi chính là lề thói điều khiển người khác của tôi. Tôi đã xem tất cả các tác phẩm khác của Kubrick.

Tôi muốn xin ông những góp ý để trở nên đạo diễn đại tài. Khi được giao cho vai diễn nam chính trước nhất trong phim đồng tâm tính yêu của mỹ thiếu nam. Sau khi những sản phẩm điện ảnh hiệp tác xuất hiện trên thị trường. Tôi mở cửa ra và trông thấy một cậu bé đứng sẵn ở cửa.

Khi đó. Mấy năm nay. Tôi luôn kiểm soát mình chặt chịa. Tà ác. Dòng phim từng lớp đen. Tôi thực sự hoang mang không biết phải xử trí ra sao.

Vị miệng tôi rất nhỏ. Anh có thói quen này không? Tôi biết cách khống chế bản thân mình. Tôi cốt yếu ở nhà chăm nom cho con. Nghề diễn đã chọn tôi. Cậu ấy đã tốn mất hai năm. Còn phim cổ trang cũng được chuộng hẳn sau sự ra mắt của Ngọa hổ tàng long năm 2000. Ngoài đời. Anh còn đảm đang cả vị trí nhà sinh sản phim. Tại sao anh lại chọn lựa chế tác một tác phẩm hành động? Trước đây tôi từng thực hành phim viễn tưởng.

Anh sẽ nói với ông ấy những chuyện gì? Tôi muốn học hỏi thêm về vấn đề sinh sản phim. Chụp ảnh để lưu giữ lại từng khoảnh khắc. Ngày trước nhất đặt chân đến phim trường. Nếu có thể khiến ông ấy ấn tượng về tôi thì quả là kỳ tích.

Nhiều người nói điện ảnh Hong Kong mấy năm gần đây dang trên đà tuột dốc. Đó không đơn thuần chỉ là một bộ phim. Vì bộ phim trước tiên làm tôi rung động chính là A clockwork orange của ông ấy.

Phim tình cảm xưa nay vốn dễ xem nên đắt khách. Vừa là họa sĩ. Tôi đã bắt đầu lo

Ngô Ngạn Tổ: Tôi là con người của sự sáng tạo

Anh có lo sợ sẽ bị già đi không? Điều gì lúc trước anh tin cẩn nhưng nay bắt đầu cảm thấy nghi ngờ? Nếu có già đi cũng là điều thiên nhiên. Tôi không quen với hình tượng thắt cà vạt ngồi văn phòng.

Nếu không làm diễn viên. Có phải anh đặc biệt yêu thích thể loại hình sự? Đúng vậy.

Nhưng tôi thì sẽ không như thế. Đó có nhẽ là định mệnh. Thùy Dương. Những người này không lúc nào cảm thấy nhàm vì họ luôn biết nên nói gì. Cuộc sống của tôi thay đổi rất nhiều. Quay video. Tôi là con người của sáng tạo. Chúng có hình dáng rất kỳ lạ. Ông là một người rất có phẩm chất. Dạy cho tôi bõ bèn cần phải ráng vì những điều mình muốn học và có thể học.

Anh hy vọng bản thân có được khiếu gì? Tôi hy vọng có được tố chất hí hước của một diễn viên hài.

Và cả đôi tai nữa. Ông ấy là con người đa diện. Với tôi. Nếu có thể truyền tải những điều thông thường mọi người không biết đến. Có nhiều người đã bỏ dở dang môn võ này vì tập dượt quá khó nhọc.

Mới lên chức làm cha. Suy xét kĩ lưỡng đối tượng xem phim là ai và nhân tố nào đủ sức vấn khán giả ở cả hai thị trường Hong Kong và đại lục. Tôi đã ngộ ra. Có thể anh sẽ làm thuê việc gì? Tôi vốn học kiến trúc.

Để sửa một chiếc cửa sổ. Tuy nhiên. Hơn nữa. Tôi biết mình không thể đeo đuổi nghề này. Tuy nhiên. Hình sự phần nhiều không được quay ở Trung Quốc đại lục. Ngoài việc tuân lề luật thiết kế. Chỉ là phải chăm chỉ tập dượt để giữ giàng vóc dáng của tuổi 20 mà thôi. Nếu là tôi thì có nhẽ đã phát điên mất rồi. Vì vậy mà tôi quyết định không làm nữa. Nếu được giao lưu với một bậc thầy điện ảnh.

Tôi nhận ra nghề này có hàng tá những yêu cầu. Điều khiển bản thân đi theo con đường mình hứng thú. Hướng về đằng sau không may mắn lắm. Lại nhọn.

Nhưng giờ tôi ngày càng bõ bèn. Trước đây sống ở nước ngoài. Nếu có cơ hôi. Mà cũng là may mắn. Điện ảnh không đơn giản là kể một câu chuyện. Anh sẽ thay đổi điều gì? Cái miệng của tôi. Lúc trước.

Trạng sư. Trong bộ phim mới nhất Khống chế. Thần tượng hiện tại của anh là ai? Đó là vị sư phụ trước nhất dạy võ cho tôi. Anh có lo lắng sự xuất hiện của bạn trai con gái mình sau này

Ngô Ngạn Tổ: Tôi là con người của sự sáng tạo

Ngoại giả cũng muốn hỏi ông ấy mỗi tác phẩm cần được hoàn thành như thế nào và ông ấy nghĩ ra sao trong quá trình thực hành.

Tập luyện kungfu từ lâu. Sang năm anh sẽ bước sang tuổi 40. Nhưng bản chất là không. Bởi tôi có thể dùng óc sáng tạo của mình để điều khiển từng bản thiết kế. Nhất là đối với con gái tôi. Sau khi xem xong A clockwork orange. Có nhiều chuyện không thể có cách nào nắm bắt được.

Những dòng phim này đều có rất nhiều người sinh sản. Nếu có thể đổi thay một phần của bản thân. Tạm dừng công việc đã mấy tháng nay. Vì thế các đạo diễn Hong Kong phải trở lại xuất hành điểm. Tôi cứ ngỡ có thể giám sát được một đứa trẻ.

Tôi còn nhớ. Có nhẽ nên chuẩn bị sẵn vài cây súng (cười). Cuộc sống của anh thế nào? Sau khi vợ tôi sinh con gái. Tôi có thể hiểu bản thân hơn. Đó là cách nhìn khác về cuộc sống. Mà còn sâu sắc và thú vị hơn thế rất nhiều. Lý do là bởi làm nghề này phải học cách nghe lời khách hàng.

Tôi vẫn muốn thử sức với những công việc liên tưởng đến thiết kế. Với tôi đã là thành công.

Tôi luôn nghĩ sẽ có một ngày. Tôi còn tập thêm cả wushu. Anh cảm thấy thế nào? Tôi cho rằng. Còn phải làm vừa lòng khách hàng và ông chủ. Tại sao anh không dự bất cứ bộ phim võ thuật hoặc hành động nào? Tôi tập võ không nhằm mục đích đánh đấm trên phim.

Ông ấy là người khai sáng cho tôi. Tôi cảm thấy có thể tìm thấy đích cuộc thế của mình tại thành phố này. Đây chính là điều tôi muốn. Không phải chỉ vì ông ấy dạy võ cho tôi. Chứ không phải tôi chọn lựa nghề diễn. Đó là những tài sản vô giá không tìm lại được. Với loại phim này. Mà còn vì chưng. Nhưng hiện tại đã đến lúc cần từ từ buông lỏng.

Lúc trước. Tôi xem bộ phim này vào năm 15 tuổi. Cho nên tốt nhất là cho bọn trẻ không gian để trưởng thành. Cậu ta y sì tôi lúc 14 – 15 tuổi và tôi biết rõ cậu ta nghĩ gì. Phê duyệt những câu chuyện hắc ám.

Lại biết đánh Thái Cực Quyền và luyện khí công. Anh có tán thành với ý kiến này? Thực ra là vậy. Nên quan sát chúng. Tôi có một người bạn làm việc tại công ty kiến trúc.

Tại sao ông lựa chọn những đề tài đó… Đặc biệt là. Khi chính thức bước chân vào nghề kiến trúc. Tôi đột hiểu ra. Cấp trên và phải tới những nơi vô vị như trung tâm thương nghiệp hay khách sạn. Còn về phương diện sáng tạo. Vấn đề đầu tư điện ảnh đã dần được giải quyết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét