Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

Tiếp tay hủy diệt phong cách bóng đá trẻ.

Tuy nhiên, qua những gì đã thấy ở trận chung kết U-19 Đông Nam Á, tôi chợt bật ra một câu hỏi thế này: Liệu có nên tung những cầu thủ trẻ của chúng ta vào những sân chơi na ná? Sở dĩ tôi đặt ra vấn đề đó là bởi quá xót xa cho các em, khi chủ nhà U-19 Indonesia được sự ngó lơ của trọng tài, đã chọn lối chơi quá ư thô bạo, quá ư tiểu xảo để ngăn chặn các cầu thủ VN.

Ấn tượng lớn thứ hai về hàng ngũ này là tinh thần. Ngay sau khi trọng tài nổi còi khai cuộc, các cầu thủ U-19 VN đã lao vào cuộc với ý thức đầy đam mê.

Điểm son về tinh thần của các em là khi bị đối phương chọn lối đá thô bạo, đặc biệt từ hiệp hai trở đi, tất cả đều giữ được tĩnh tâm, không sa vào trả nủa, hoặc run sợ.

Vâng, thà cứ làm như lâu nay, đưa các em đi tập huấn, dự giải ở những nơi như châu Âu, Nhật, Hàn. Cái sự khác biệt lớn nhất so với đối thủ là hoàn toàn không có chuyện ăn vạ, tiểu xảo, chơi xấu.

Thậm chí, về mặt ý thức, khi các em chưa trưởng thành mà bị “ném” vào một trường đấu xấu xí như thế, liệu có phải là hay? Sau trận đấu này, có lẽ Liên đoàn bóng đá VN nên có thái độ với vị trọng tài điều khiển trận chung kết. Các em chơi bóng bằng trái tim chứ không hề thấy có một biểu hiện suy tính nào phi thể thao. , Để khi nào thật sự trưởng thành, cứng cáp thì hãy chơi các giải Đông Nam Á.

Nên nhớ ở đây là sân chơi của những hào kiệt ngày mai, nên điều cần thi thố là hào kiệt chơi bóng chứ không phải thi xem chân ai cứng hơn! Với kiểu điều khiển của vị trọng tài người Thái, có thể nói đó là sự tiếp tay cho việc hủy diệt bóng đá trẻ.

Với những gì đã mô tả, nó cho chúng ta thấy tính đúng đắn của cách giáo dục cầu thủ trẻ ở những lò đào tạo nổi tiếng thế giới như Ajax, La Masia mà Arsenal đã học theo và vận dụng vào học viện này, đó là khi chưa đủ 16 tuổi thì không đá bóng bằng giày, không dự các giải đấu mà sờ soạng tụ tập xây dựng lòng đam mê với bóng đá.

Nhà báo Vũ Công Lập cũng chia sẻ với tôi về điều này, và nói: “Nên xem xét có cần phải tham dự những giải trẻ ở khu vực Đông Nam Á, nơi mà người ta chọn thành tích làm mục tiêu cao nhất của thể thao”.

Nhìn các em liên tiếp nằm sân, liên tiếp té và ôm chân đau đớn, tôi chỉ sợ những đôi chân chưa phát triển hết mức về thể chất (do quờ chỉ mới 16, 17 tuổi) có bị di chứng hay không vì lối đá thô bạo của đối phương. Cứ mỗi lần bị đá xấu, nếu không quá đau thì tuốt luốt cùng bật dậy để mau chóng vào cuộc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét